LUẬT CƠ BẢN CỘNG HÒA LIÊN BANG ĐỨC 1949
CHƯƠNG III. HẠ VIỆN (BUNDESTAG)
Điều 38 [Bầu cử]
(1) Thành viên của Hạ
viện Đức (Bundestag) được bầu từ các cuộc bầu cử phổ thông, trực
tiếp, tự do, bình đẳng và bỏ phiếu kín. Họ đại diện cho toàn dân,
không bị ràng buộc bởi các chỉ đạo hoặc hướng dẫn và chỉ chịu trách nhiệm trước
lương tâm mình.
(2) Mọi người đã đến tuổi 18 sẽ
được quyền bỏ phiếu, người nào đã đạt tuổi trưởng thành đều được bầu.
(3) Các chi tiết được quy định
bởi luật liên bang.
Điều 39 [Nhiệm kỳ - Triệu tập]
(1) Hạ viện được bầu theo
nhiệm kỳ 4 năm. Nhiệm kỳ của nó kết thúc khi Hạ viện mới được triệu tập.
Cuộc bầu cử mới được tổ chức không sớm hơn 46 tháng và không muộn hơn 48
tháng sau khi thời hạn bầu cử bắt đầu. Nếu Hạ viện bị giải thể, cuộc bầu
cử mới được tổ chức trong vòng 60 ngày.
(2) Hạ viện sẽ triệu tập chậm
nhất là ngày thứ 30 sau ngày tổ chức bầu cử.
(3) Hạ viện xác định thời điểm
hoãn và tiếp tục các phiên họp. Chủ tịch Hạ viện có thể triệu tập vào ngày sớm
hơn. Chủ tịch có nghĩa vụ triệu tập khi 1/3 thành viên Hạ viện, Tổng thống Liên
bang hoặc Thủ tướng Liên bang có yêu cầu.
Điều 40 [Chủ tịch - Quy tắc thủ
tục]
(1) Hạ viện sẽ bầu Chủ tịch,
Phó Chủ tịch và thư ký. Hạ viện thông qua các quy tắc về thủ tục.
(2) Chủ tịch Hạ viện thực thi
toàn quyền quản lý và bảo vệ trong tòa nhà Hạ viện. Không được khám xét
hoặc thu giữ tại các cơ sở của Hạ viện khi chưa có sự cho phép của Chủ
tịch.
Điều 41 [Giám sát các
cuộc bầu cử]
(1) Việc giám sát
các cuộc bầu cử là trách nhiệm của Hạ viện. Hạ viện cũng quyết định việc một
thành viên phải rời vị trí của mình.
(2) Các khiếu nại
chống lại quyết định như vậy của Hạ viện có thể được nộp cho Tòa án Hiến
pháp Liên bang.
(3) Các chi tiết được quy
định bởi một luật liên bang.
Điều 42 [Họp công khai –
quyết định đa số]
(1) Các kỳ họp của Hạ
viện tổ chức công khai. Theo đề nghị của 1/10 thành viên Hạ viện hoặc
theo đề nghị của Chính phủ Liên bang, với quyết định của đa số 2/3 thành
viên Hạ viện, người dân sẽ không được phép tham dự. Đề nghị đó được biểu quyết
tại một phiên họp kín.
(2) Các quyết định của Hạ viện
cần được đa số phiếu ủng hộ, trừ khi Luật cơ bản này có quy định khác. Các quy
tắc thủ tục có thể cho phép ngoại lệ đối với các cuộc bầu cử tiến hành bởi Hạ
viện.
(3) Các báo cáo trung
thực về phiên họp công khai của Hạ viện và các ủy ban của nó không làm phát
sinh bất kỳ trách nhiệm nào.
Điều 43 [Quyền yêu cầu có mặt,
quyền tiếp cận và quyền trình bày]
(1) Hạ viện và các ủy ban của
nó có thể yêu cầu sự hiện diện của bất kỳ thành viên nào của Chính phủ Liên
bang.
(2) Các thành viên của Thượng
viện và của Chính phủ Liên bang cũng như các đại diện của họ có thể tham dự tất
cả các phiên họp của Hạ viện và các phiên họp của ủy ban Hạ viện. Họ có
quyền trình bày vào bất kỳ lúc nào.
Điều 44 [Ủy ban điều tra]
(1) Hạ viện sẽ có quyền,
theo đề nghị của 1/4 thành viên, thiết lập một ủy ban điều
tra, cơ quan này thực hiện việc thu thập bằng chứng cần thiết tại các
buổi điều trần công khai. Công chúng có thể không được tham dự.
(2) Các quy tắc tố tụng hình
sự được áp dụng với những sửa đổi thích hợp để thu thập bằng
chứng. Bí mật thư tín và liên lạc không bị ảnh hưởng.
(3) Toà án và các cơ quan hành
chính được yêu cầu phải cung cấp trợ giúp pháp lý và hành chính.
(4) Các quyết định của ủy ban
điều tra không bị xem xét lại theo thủ tục tư pháp. Các tòa án sẽ được tự do
đánh giá và phán quyết dựa trên các dữ kiện là đối tượng của cuộc điều
tra.
Điều 45 [Ủy ban về Liên minh
châu Âu]
Hạ viện chỉ định
một Ủy ban về Liên minh châu Âu. Nó có thể ủy quyền cho Ủy
ban này thực hiện các quyền của Hạ viện theo Điều 23 cùng với Chính phủ
Liên bang. Nó cũng có thể trao cho Ủy ban các quyền được trao cho Hạ viện
theo các thỏa ước với Liên minh châu Âu.
Điều 45a [Ủy ban Đối
ngoại và Quốc phòng]
(1) Hạ viện chỉ định
một Ủy ban Đối ngoại và một Ủy ban Quốc phòng.
(2) Ủy ban Quốc phòng cũng có
quyền hạn của một ủy ban điều tra. Theo đề nghị của 1/4 thành viên của mình, Ủy
ban có trách nhiệm điều tra một vấn đề cụ thể.
(3) Khoản (1) Điều 44 không áp
dụng đối với các vấn đề quốc phòng.
Điều 45b [Ủy viên Quốc hội về
lực lượng vũ trang]
Một Ủy viên Quốc hội về lực
lượng vũ trang sẽ được chỉ định để bảo đảm các quyền cơ bản và để hỗ trợ Hạ
viện trong việc thực hiện kiểm soát quốc hội đối với các lực lượng vũ trang.
Các chi tiết được quy định bởi một đạo luật liên bang.
Điều 45c [Ủy ban Dân
nguyện]
(1) Hạ viện chỉ định
một Ủy ban Dân nguyện để thụ lý các yêu cầu và khiếu nại gửi đến Hạ
viện theo Điều 17.
(2) Quyền hạn xem xét khiếu nại
của Ủy ban được quy định bởi một đạo luật liên bang.
Điều 46 [Miễn trách nhiệm của
thành viên]
(1) Thành viên Hạ viện không
thể bị truy cứu trước tòa án, phải chịu biện pháp kỷ luật hay phải chịu trách
nhiệm ngoài Hạ viện về lý do bỏ phiếu, trình bày hay tranh luận tại Hạ viện
hoặc tại bất kỳ ủy ban nào của Hạ viện. Quy định này không áp dụng đối với
những lời lăng mạ có tính cách phỉ báng.
(2) Thành viên Hạ viện
không thể bị triệu tập hoặc bị bắt vì một tội phạm hình sự khi chưa có sự cho
phép của Hạ viện, trừ khi người đó bị bắt ngay khi đang phạm tội hoặc ngay vào
ngày hôm sau.
(3) Cũng cần có sự cho phép của
Hạ viện đối với bất kỳ hạn chế tự do thân thể của thành viên Hạ viện hoặc
khởi tố đối với một thành viên theo quy định tại Điều 18.
(4) Bất kỳ thủ tục tố tụng hình
sự hoặc thủ tục tố tụng khác theo Điều 18 hoặc việc giam giữ, hạn chế tự do
thân thể khác đối với một thành viên Hạ viện sẽ phải ngưng theo yêu cầu
của Hạ viện.
Điều 47 [Quyền từ chối đưa ra
bằng chứng]
Các thành viên Hạ viện có thể
từ chối đưa ra bằng chứng liên quan đến những người đã chia sẻ thông tin cho họ
với tư cách là thành viên Hạ viện, hoặc đến những người họ đã chia sẻ với tư
cách đó, cũng như những chứng cứ liên quan đến chính những thông tin đó. Chừng
nào mà quyền từ chối này áp dụng, không ai được phép ra lệnh tịch thu tài
liệu.
Điều 48 [Ứng cử viên – bảo vệ
tư cách thành viên]
(1) Mọi ứng cử viên tranh cử
vào Hạ viện sẽ được phép nghỉ việc nếu cần thiết cho chiến dịch vận động bầu cử
của mình.
(2) Không ai có thể bị cản trở
nhận hoặc thực thi nhiệm vụ thành viên Hạ viện. Không ai có thể bị sa thải hoặc
buộc thôi việc dựa trên lý do này.
(3) Các thành viên được
hưởng đầy đủ điều kiện vật chất để đảm bảo
độc lập. Họ có quyền sử dụng các phương tiện giao thông công cộng miễn phí. Các
chi tiết được quy định bởi một đạo luật liên bang.
Điều 49 [Đã được hủy bỏ]