Luật Cơ Bản Cộng Hòa Liên Bang Đức 1949 - Hành Pháp

LUẬT CƠ BẢN CỘNG HÒA LIÊN BANG ĐỨC 1949

CHƯƠNG V. TỔNG THỐNG LIÊN BANG
Điều 54 [Bầu cử Tổng Thống Liên Bang] 
(1) Tổng thống Liên bang sẽ  được bầu bởi Hội nghị Liên bang mà không qua tranh luận. Bất kỳ công dân  Đức  đủ  điều kiện bầu cử Hạ viện và đủ 40 tuổi có thể ứng cử.
 (2) Nhiệm kỳ của Tổng thống Liên bang là 5 năm. Việc tái cử một nhiệm kỳ liên tiếp chỉ được phép một lần.
(3) Hội nghị Liên bang sẽ bao gồm các thành viên của Hạ viện và một số tương đương thành viên  được bầu bởi nghị viện các Bang trên cơ sở đại diện tỷ lệ.
(4) Hội nghị Liên bang sẽ họp không muộn hơn 30 ngày trước khi nhiệm kỳ của Tổng thống Liên bang hết hoặc, trong trường hợp kết thúc sớm, không muộn hơn 30 ngày sau ngày  đó. Hội nghị sẽ  được triệu tập bởi Chủ tịch Hạ viện. 
(5) Sau khi hết nhiệm kỳ lập pháp, thời hạn nêu chi tiết trong câu  đầu của  đoạn
(4) của  Điều này sẽ bắt  đầu khi Hạ viện họp phiên đầu tiên. 
(6) Người nhận  được  đa số phiếu của Hội nghị Liên bang sẽ  được bầu chọn. Nếu sau hai lần bỏ phiếu không ai nhân  được  đa số phiếu, người nhận  được số phiếu lớn nhất trong lần bỏ phiếu tiếp theo sẽ được bầu chọn.
(7) Các chi tiết sẽ được quy định cụ thể trong luật của liên bang. 
Điều 55 [Xung đột lợi ích] 
(1) Tổng thống Liên bang không thể là thành viên của chính phủ hoặc là thành viên của cơ quan lập pháp Liên bang hoặc Bang.
(2) Tổng thống Liên bang không thể nắm giữ một vị trí hưởng lương hoặc tham gia nghề nghiệp hay kinh doanh, hoặc tham gia vào quản lý hoặc ban kiểm soát của bất kỳ doanh nghiệp kinh doanh thu lợi nào.
Điều 56 [Tuyên thệ nhậm chức] 
Khi nhậm chức, Tổng thống Liên bang sẽ tuyên thệ như sau trước các thành viên Hạ viện và Thượng viện:  “Tôi thề rằng tôi sẽ cống hiến các nỗ lực của mình cho hạnh phúc của người dân Đức, thúc đẩy an sinh của họ, bảo vệ họ khỏi những đe dọa, duy trì và bảo vệ Luật Cơ bản và các luật của Liên bang, thực thi các nghĩa vụ của tôi một cách toàn tâm và bảo đảm công lý cho tất cả mọi người. Xin Thiên Chúa phù hộ tôi.” Lời tuyên thệ cũng có thể  được thực hiện mà không cần xác tín về tôn giáo.
Điều 57 [Mất khả năng hoặc bỏ trống] 
Nếu Tổng thống Liên bang không thể thực hiện nghĩa vụ của mình hoặc ghế  đó bị trống, Chủ tịch Thượng viện sẽ thực thi quyền hạn Tổng thống. 
Điều 58 [Ký phó thự] 
Các lệnh và chỉ thị của Tổng thống Liên bang  để có hiệu lực cần có chữ ký của Thủ tướng Liên bang hoặc Bộ trưởng Liên bang có thẩm quyền.  Điều khoản này không áp dụng  đối việc bổ nhiệm hoặc phế truất Thủ tướng Liên bang, việc giải tán Hạ viện theo  Điều 63, hoặc một đề nghị thực thi theo đoạn (3) Điều 69. 
Điều 59 [Đại diện của Liên bang] 
(1) Tổng thống Liên bang sẽ là người đại diện Liên bang phù hợp với luật quốc tế ký kết các điều ước với nước ngoài. Tổng thống bổ nhiệm và tiếp nhận các đại diện ngoại giao.
(2) Các  điều ước quy  định về quan hệ chính trị của Liên bang hoặc liên quan đến các vấn đề thuộc thẩm quyền của lập pháp liên bang cần sự chấp thuận hoặc tham gia, dưới hình thức một  đạo luật liên bang, của các cơ quan chịu trách nhiệm về việc thông qua một luật liên bang. Trong trường hợp các điều ước về quản lý thì các điều khoản liên quan đến quản lý liên bang sẽ áp dụng tương tự.
Điều 59a [Đã được hủy bỏ] 
Điều 60 [Bổ nhiệm và miễn nhiệm các thẩm phán liên bang, công chức liên bang và sỹ quan quân đội; đặc xá]
(1) Tổng thống Liên bang sẽ bổ nhiệm và miễn nhiệm các thẩm phán liên bang, các công chức liên bang, các sỹ quan của quân đội, trừ khi có luật quy định khác.
(2) Tổng thống Liên bang thực thi quyền đặc xá đối với các cá nhân phạm tội nhân danh Liên bang.
(3) Tổng thống Liên bang có thể  ủy nhiệm cho cơ quan khác thực hiện quyền trên. 
(4) Các khoản (2)  đến (4) của  Điều 46  được áp dụng tương tự  đối với Tổng thống Liên bang. 
Điều 61 [Luận tội trước Tòa án Hiến pháp Liên bang] 
(1) Hạ viện hoặc Thượng viện có thể luận tội Tổng thống Liên bang trước Tòa án Hiến pháp Liên bang vì đã cố ý vi phạm Luật Cơ bản này hoặc bất kỳ luật liên bang nào khác. Việc khởi động luận tội phải được sự  ủng hộ của ít nhất 1/4 thành viên Hạ viện hoặc 1/4 số phiếu của Thượng viện. Nghị quyết về việc luận tội phải được thông qua với đa số 2/3 thành viên của Hạ viện hoặc 2/3 số phiếu của Thượng viện. Trường hợp luận tội sẽ được đưa ra trước Tòa án Hiến pháp Liên bang bởi một người được ủy quyền bởi cơ quan luận tội.
(2) Tòa án Hiến pháp Liên bang phán quyết rằng Tổng thống Liên bang  đã cố ý vi phạm Luật Cơ bản này hoặc bất kỳ luật liên bang nào khác, tòa có thể tuyên bố ông ta  đã bị tước khỏi vị trí. Sau khi Tổng thống Liên bang đã bị luận tội, Tòa án có thể ban hành một chỉ thị lâm thời cấm Tổng thống thực hiện thẩm quyền của mình


SHARE THIS

Author:

Previous Post
Next Post